Nhẫn Thì An
Muốn nhẫn thì an
Đã nhẫn thì an
Không nhẫn thì không an.
Vợ chồng có thương nhau cho lắm, có duyên nợ nhau thật nhiều nhưng nếu không nhẫn thì không an, ông nóng bà nhẫn thì an, bà nóng ông nhẫn thì an.
Đối trị lòng sân hận
Phật dạy pháp nhẫn nhục
Một pháp môn vi diệu
Tận diệt sự hận thù
Trên đời này do không nhẫn, do hận thù mà con người sát phạt lẫn nhau ghê gớm, để rồi con người làm khổ con người. Hãy khảo sát về pháp nhẫn để biết đường tu.Tu là gì ? Tu là sửa đổi, tu là chuyển hóa nghiệp chướng. Gia đình mà lộn xộn, không đầm ấm, không có niềm vui là gia đình đầy nghiệp chướng. Con người sống không có niềm vui, không có an là người đầy nghiệp chướng. Có an là nhẹ nghiệp, không an là nặng nghiệp. Muốn an phải hóa giải nghiệp, hóa giải tâm giận hờn, tâm hận thù, tâm ác nơi lòng ta. Người ta nói nặng đừng cố chấp, đừng hận thù thì tâm an nên không gây tội lỗi. Nhẫn là điều quan trọng.
Nhẫn nhục hay an nhẫn
Là chịu đựng chịu khó
Gặp khó khăn chướng ngại
Không than oán, phiền não
Không có gì an bằng nhẫn, không có gì đẹp bằng đạo đức. Đạo đức là cái cao quý của con người.
1. Vô sanh nhẫn :
Trực nhận được lẽ thật
Không còn chấp mình người
Không buồn giận, phiền than
Gọi là vô sanh nhẫn.
Tịch diệt nhẫn là trí nhẫn.
Sáng suốt mà chịu đựng
Muôn ngàn điều cay đắng
Do chúng sanh gây tạo
Được gọi là trí nhẫn
Nhẫn nhục ba la mật
Thân, khẩu, tâm trong sạch
Nhẫn không thấy mình nhẫn
Và cả vật để nhẫn.
Từng bước ta nhẫn. Nhẫn từ thấp đến cao là thành Phật, Đức Phật đã nói " Phật là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành". Phải tu nhẫn để thành Phật về sau. Đã có duyên gặp Phật, gặp pháp, gặp Thầy phải tăng thượng duyên để được thành Phật. Lấy nhẫn làm đầu, lấy nhẫn làm an, lấy nhẫn làm sự sống, lấy nhẫn làm hạnh phúc.
Nhẫn là thuyền vững chắc
Giúp ta vượt sóng gió
Nhẫn là nước cam lồ
Rưới tắt lửa tham sân
Nhẫn là vĩ thuốc hay
Cứu bệnh trong cơn nguy
Nhẫn là tạng kho báu
Chứa giữ các công đức
Người tu hành nhẫn nhục
Tập tính giống như nước
Thường mềm dẻo mát dịu
Rộng lượng và khoan dung.
Nước mát dịu, nước lợi ích, hãy tập tánh giống như nước. Tâm mát là có nhẫn, tâm nóng có sóng gió.
Nhẫn nhục như hòn đất
Dù sạch dơ đổ lên
Không tỏ chút giận hờn
Đất bằng hay nhẫn nhục.
Bậc trí huệ nhập đạo
Thường vui vẻ nhận lãnh
Sự chửi mắng cay độc
Như uống nước cam lồ.
Trên lộ trình tu phải giẫm đạp lên đạo nghịch. Phải bị người chửi, người chửi mà không giận mới là người tu thiệt.
Khen chê thương ghét mặc người
Từ bi hỹ xã nơi nơi rãi đều
Mưa trời nào nệ trong rêu
Tâm từ vô lượng rãi đều chúng sanh.
Nhẫn thì an, nhẫn để tìm sự giác ngộ. Muốn đắc đạo thì phải nhẫn. Người đắc đạo không động niệm cố chấp chuyện bên ngoài, chuyện bên ngoài là của người, chuyện của ta là phải nhẫn.
Nhẫn nhục hạnh an ổn
Khắc phục được hận thù
Tiêu trừ các tai nạn
Hưởng nhân quả sâu xa.
Nhẫn thì an ổn, kẻ thù không có, tâm linh thăng hoa và dần dần thâm nhập Phật đạo.
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Lửa sân được dập tắt
Dục vọng chẳng hoành hành
Căn lành được nuôi lớn.
Nhờ nhẫn mà không còn giận nữa, bao nhiêu dục vọng không còn hoành hành. Nhẫn bên ngoài và nhẫn luôn trong lòng. Bên ngoài thì nhẫn với người, bên trong thì nhẫn với lòng mình. Quan trọng là nhẫn cái nghiệp của ta. Bên ngoài nhẫn được mà bên trong không nhẫn thì tâm chưa an.
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Gia đình được sum họp
Bạn hữu được tương thân
Tớ thầy được tín
Lòng từ được tăng trưởng
Trí đức được nâng cao
Đạo mầu ngày tỏ rạng.
Nhẫn nhục là trí có đức, lòng từ có và gần được với đạo. Toàn thể chư hành giả hôm nay hãy tập tu " nhẫn thì an ". 1. Thân nhẫn : dù cảnh nắng, mưa, nóng, lạnh. Dù bị người đánh đập hay trạm trán với bao nhiêu việc khó khăn mà thân này vẫn có sức chịu đựng. Biết thân là giả tạm, khi gặp điều khó khăn chướng ngại chỉ cần nhẫn là an. Sống như vậy để không làm khổ mình. Nhẫn nhẫn nhẫn, trái chủ oan gia từ đây dứt. Phải có mắt huệ nhìn rõ lẽ thật để tạo sự bình an.
2. Khẩu nhẫn :
Sự nhục mạ chua cay
Hoặc mắng nhiếc tồi tệ
Cam chịu không chửi lại
Được gọi là khẩu nhẫn ".
Thần khẩu hại xác phàm " đừng để cái khẩu tạo nên nghiệp chướng, nên tập khẩu nhẫn. Có người nọ chửi ông kia thật nhiều nhưng ông giữ tâm thanh thản bình yên không có lời nói nặng lại, vì biết rõ rằng lời nói chỉ là phương tiện không thật. Hạnh phúc cũng từ cái miệng, phước đức cũng từ cái miệng, tội lỗi cũng từ cái miệng. Muốn bình yên phải tu cái miệng. Ai có nói nặng nhẹ thì cảm nhận lời nói không thật, không chấp nên không khổ. Chấp nhiều thì khổ nhiều, chấp nhiều là nặng nghiệp.
Ác nghiệp làm ta khổ
Phước nghiệp làm ta vui
Khi ta bỏ thân này
Nghiệp theo sát bên ta.
Ta không sợ ai, chỉ sợ ác nghiệp của lòng ta. Nghiệp từ cái miệng thì quả cũng trổ từ cái miệng, thường nói lời ác. Nếu không tu cái miệng, thường nói lời ác, sau này sẽ bị quả báo sứt môi, câm ngọng. Phải nhẫn ở cái miệng để có lời nói thanh cao, êm dịu và phước đức. Nghe người nói nặng, trách hờn mà không cãi lại là nhẫn cái miệng. Vợ chồng thương nhau lắm mà không nhẫn cái miệng nên gọi là khắc khẩu. Chúng ta là người phàm sống bằng thân trần tục nên có lúc còn nóng giận, nặng lời. Muốn cho gia đình êm ấm, hòa, thuận thì phải nhẫn, lỡ ông nóng thì bà nhịn, bà nóng thì ống nhẫn. Đó là cách sống để tạo sự ấm áp trong gia đình. An ổn do sự nhẫn nại của con người. Muốn bình yên phải học hạnh nhẫn nhục. Tại sao là nhẫn nhục ? Nhẫn là có nhục, nhẫn mà không nhục. Thế nào là nhẫn mà có nhục ? Phần đông con người sống bằng phàm nên lấy ngũ dục, lấy danh vọng, lấy lợi đường làm trọng. Do thấy có ngã, có ta nên kẹp về danh về lợi. Mỗi lần nhẫn cảm thấy cái nhục nhiều hơn. Từ đó hận thù nhiều hơn. Trả đũa nhiều hơn, tội lỗi theo đó cũng nhiều hơn. Nhẫn mà không nhục là thấy có tội, thật sự cái gì là tội. Thân này rồi đây sẽ nằm dưới ba tấc đất.
Không bao lâu thân này
Sẽ nằm dài trên đất
Bị vứt bỏ vô thức
Như khúc cây vô dụng.
Cái suy nghĩ cũng đâu thật là tôi. Lúc suy nghĩ này, lúc suy nghĩ khác.Căn trần thức duyên hợp
Ý tưởng liền sanh khởi
Tâm vô thường xuất hiện
Chẳng phải thật tâm mình.
Do thấy có tôi mà có nhục, hãy nhìn thật xa không thấy có mình thì không có nhục.
Mạng sống của chúng ta
Sớm còn tối lại mất
Chỉ trong khoảng sát na
Là đã qua đời khác
Thân là không thật nên gọi tạm của tôi. Người ta có nói nặng, không thấy tôi thì ai giận, ai tức, ai đau khổ. Nhẫn mà không nhục mới là hay. Trong nhẫn có 3 cái nhẫn : Nói lời phiền trách người là có nghiệp, lâu ngày thành thói quen gọi là khẩu nghiệp xấu.
1. Ý nhẫn : Người đời thường nhẫn cái thân, nhẫn cái miệng nhưng ý khó nhẫn.
Đối trước mọi nghịch cảnh
Không khởi tâm phản đối
Không căm hờn oán hận
Được gọi là ý nhẫn.
Thân nhẫn, khẩu nhẫn, ý nhẫn thì không có kẻ thù.
Kẻ thù hại kẻ thù
Oan gia hại oan gia
Không bằng tâm tà vạy
Gây ác hại chính ta.
Nhịn nhịn nhịn, ngàn muôn tai họa đồng thời tiêu. Nhẫn một chút, sóng yên gió lặng, lùi một bước, biển rộng trời cao. Muốn được bình yên thì phải tập nhẫn.2. Sanh nhẫn :
Chúng sanh hoành hành ta
Ta sẵn sàng cam chịu
Không tỏ chút hận thù
Được gọi là sanh nhẫn
Nhẫn nhục đối với con người, đối với con thú. Con người dữ quá mình phải nhẫn, nhẫn nhịn từng lời nói của con người. Nhẫn để yên, nhẫn để tu. Sanh nhẫn là nhẫn với con người và chúng sanh trong pháp giới 3. Pháp nhẫn :
Cảnh nắng, mưa, gió, lạnh
Hoành hành cuộc đời ta
Cam chịu không than phiền
Được gọi là pháp nhẫn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét