Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

Kinh Tội Phúc Báo Ứng

Kinh Tội Phúc Báo Ứng

Trong kinh luân chuyển ngũ đạo
 Tội phúc báo ứng của Phật nói
Một hôm Phật với Tỳ Kheo
Ngàn hai trăm rưỡi vị theo hầu Ngài
Từ Ca Di sang chơi Xá Vệ
Đến giữa đường ngồi nghỉ gốc cây
Ly câu loại cao lớn thay
Quả ngon nặng trĩu cành này cành kia
Quả chín mọng rụng đầy mặt đất
Khắp nhân dân ra nhặt về ăn
Ăn vào tỉnh táo tinh thần
Trừ hết đói khát bệnh căn sạch lầu
Phật ngồi nghỉ Tỳ Kheo dạo gót
Nhặt quả ăn để lót dạ này
Phật liền bảo Át Nan đây
Ta xem muôn vật xa nay ở đời
Khắp trong khoảng trên trời dưới đất
Chẳng vật gì là vật không nhân
Át nan quỳ bạch ân cần
Xin Như Lai dạy mong ân đời đời
Phật liền bảo các ngươi yên lặng
Đem loài người ta hẵng nói cho
Nói qua đại khái căn do
Làm lành được phúc tựa hồ cây đây
Chỉ một hột bé tày hạt mít
Trước trồng nay quả kết không lường
Những người được huởng ngôi sang
Ai trông thấy cũng nể nang yêu vì.
Bởi trước kia chăm đi lễ bái
Phật Pháp Tăng sớm tối tôn sùng
Người giàu của cải vô cùng
Do trước bố thí lòng không ngại ngần
Người sống lâu trong thân khỏe mạnh
Trước giữ tròn giới hạnh trang nghiêm
Phá trai giết hại điều kiêng
Nên làm người được bách niên thọ trường
Người phẩm hạnh tính thường hòa nhã
Ai thấy là vồn và kính tôn
Đều do đời trước ôn tồn
Lòng người nhẫn nhục chẳng còn giận ai
Người chăm chỉ đêm ngày cố gắng
Phúa tuệ tu mà chẳng kiêu căng
Chẳng hề sợ hãi nói năng
Trước cầu đạo cả đã hằng tinh nghiêm
Người khí phách thích yên ít nói
Xét rõ ràng không vội vàng chi
Do tu thiền định trước kia
Lòng thường yên tĩnh nay thì an nhiên
Người sáng suốt vẹn tuyền mọi pháp
Nghĩa cao siêu hiểu khắp rõ ràng
Dạy cho khắp cả thế gian
Bao nhiêu mê hoặc phá tan sạch làu
Ai nghe nói quay đầu theo cả
Do trước tu bát nhã đúc thành
Kêu đèn trí tuệ quang minh
Giúp người sáng suốt nay sinh vẹn toàn
Những người được tiếng vang trong trẻo
Nói ai nghe cũng hiểu cũng vui
Do công tu đã bao đời
Gợi khen tam bảo khuyên người khác tu
Người sạch sẽ thơm tho xinh đẹp
Suốt đời không bi mệt nhọc chi
Ai trông thấy cũng yêu vì
Do bao công đức trước kia tu hành
Thấy ai khổ nghĩ tình thương xót
Đủ trăm phương cứu vớt cho qua
Nên hay tật ách lánh xa
Nhân nào quả ấy hiện ra đúng kỳ
Át Nan lại sụp quì xuống lạy
Xin mở lòng dạy cách từ bi
Phật rằng ta hãy tạm chia
Từ bi có bốn : người nghe cho rành
Một là yêu mến chúng sinh
Khác nào như thể mẹ lành yêu con
Hai nếu thấy chúng còn đau khổ
Ðem lòng thương ra nhổ gốc đi
Cho bao loài trước ngu si
Qua thành sầu não đều về cảnh vui
Ba nhân thứ, nên coi hết thảy
Thì dù sao lòng ấy vẫn vui
Bốn là nhớ giúp muôn loài
Hết thảy chẳng phạm của ai chút gì.
Phật lại bảo nên ghi đây nữa
Người thân cao là cớ vì đâu
Với ai trước cũng kính yêu
Nên nay mới được mọi điều xứng tâm
Còn những kẻ ngu thân thấp bé
Bởi trước kia khinh rẻ người ta
Những người xấu xí như ma
Bởi trước hay giận thực là không sai
Người khờ vụng, ngô ngây, ngốc nghếch
Bởi trước kia không thích học hành
Những người bị thịt bành bành
Quanh đời ngu xuẩn chẳng thành sự chi
Bởi trước kia nghe được lẽ phải
Không hề đem dạy lại cho ai
Những người câm ngọng xưa nay
Bởi xưa hóng hớt chê bai mọi người
Những người bị điếc lòi mù tịt
Bởi trước kia chẳng biết nghe kinh
Những người tôi tớ bị khinh
Bởi xưa vỗ nợ nay đành đền công
Những người bị long đong hèn hạ
Tam bào xưa mình đã thờ ơ
Những người đen xấu bây giờ
Che ánh sáng Phật tử xưa tại mình
Giống trần tục bị sinh vào đó
Vì đời xưa vứt bỏ cà sa
Coi chùa như thể tại gia
Nô đùa nhảm nhí nay đà cực thân
Người sinh loại giống trâu ngựa đó
Bởi lên chùa guốc nọ nhông nhông
Người sinh vào họ siêu hông
Vì trước bố thí trong lòng xót xa
Những loài nay thân là hươu thỏ
Bởi xưa nay sừng sộ dọa người
Người xưa đùa cợt suốt đời
Nay làm ong bướm cùng loài dâm ô
Những người nay mang bồ chốc lở
Chẳng thuốc nào cứu chữa cho qua
Bởi đời trước đã gây ra
Đánh chúng sinh chẳng hỏi là tại sao ?
Người ai thấy cũng yêu cũng nể
Bởi thấy người vui vẻ xưa kia
Người ai thấy cũng chán phè
Bởi trước mình thấy ai cũng chê
Những người bị giam nơi lao ngục
Gông kẹp cùm trói buộc ngày đêm
Bởi đời trước đã gây nên
Giam, giết, trói buộc hàng ngàn chúng sinh
Bao tự do mình dành giật hết
Chim trong lồng chúng biết kêu ai
Những người môi sứt hiện nay
Bởi trước câu cá báo ngay rành rành .
Như Lai lại đinh ninh dặn lại .
Rằng những người nghe thấy điều hay
Lòng hờ hững chẳng để tai
Lắc đầu lè lưỡi, người ngoài rối tâm
Gây nên sự trở ngăn người khác
Chẳng cho ai học Pháp nghe
Kinh Đời sau vào kiếp súc sinh
Làm chó điên dại cắn quanh suốt ngày
Ai nghe được lời hay pháp quý
Chẳng đem lòng suy nghĩ theo tu
Sau sinh làm kiếp ngựa lừa
Chùng tai nghe khuất bây giờ ngu si
Người tham sẻn có ăn gì cả
Chẳng cho người đói lả cùng ăn
Sau làm ma đói khó khăn
Được làm người lại cơ hàn cực thân
Miếng ăn chẳng sờ lần đâu được
Áo mắc thường rách mướp mùng tơi
 Những người sướng miệng suốt đời
Thức gì khó nhá cho người khác ăn
Sau làm lợn ngu đần ụt ịt
Hoặc nhặng ruồi ăn hết bẩn dơ
Những người tính thích vét vơ
Không ai cho cũng lấy bừa cuốn đi
Sau bị đọa làm dê khổ sở
Lột da tươi đền nợ trả kia
Những người hay sát sinh thì
Sau sinh làm những kiếp vi trùng thường
Thân vất vã nghĩ càng đau dạ
Vừa sinh ra lại đã chết rồi
Những người trộm cắp suốt đời
Chăm chăm rình chực của người cuỗm đi
Sau làm kiếp trâu kia ngựa nọ
Cùng con đòi đứa ở cực thân
Trả cho sạch hết nợ nần
Nếu còn vướng vít phong trần vẫn mang
Những người thích đam hoang sắc dục
Vợ con người làm đục giá trong
Ngục sau không tránh khỏi vòng
Bàn chông giường sắt cột đồng nướng thân
Một mình chịu muôn phần khốc liệt
Lúc sinh ra làm kiếp vịt gà
Những người hay nói điêu toa
Thấy ai có lỗi đem ra phơi bày
Sau chết phải đọa đầy trong ngục
Nước đồng sôi đem múc đổ nồm
Lưỡi căng ra đỏ lòm lòm
Dắt trâu cầy nát khổ còn gì hơn
Hết hạn đó ra làm chim sẻ
Cùng những loài xấu xí dâm ô
Hơi kêu tiếng nhỏ tiếng to
Ai ai cũng muốn rủa cho chết liền
Người bạn với ma men chè rượu
Băm sáu điều lỗi tạo nên kia
Sau sa vào ngục Nô Lê
Đêm ngày mình những đầm đìa bẩn nhơ.
Mình làm lấy đừng thuê người hộ
Mượn người ăn mình có no không
Vậy nên giữ vẹn thủy chung
Bao nhiêu công đức dốc lòng làm ngay
Chuyên một lòng ăn chay giữ giới
Hương hoa dâng sớm tối tu hành
Lạy quỳ trì chú tụng kinh
Đèn hương rực rỡ quang minh liền liền
Phật lại nói tiếp thêm bài kệ
Bặc hiền nay bố thí chúng sanh
Thiên Thần khen ngợi nức danh
Trước cho ra một nay thành gấp muôn
Ðược yên vui tuổi còn sống mãi
Nếu ai nay làm Ðạo thì thời
Phúc sau muôn kiếp khôn vời
Ngôi thành Phật đó tới nơi dễ dàng
Ðộ khắp cả thế gian giải thoát
Dễ còn ai hơn được nữa đâu
Nhân duyên gom góp lúc đầu
Giữ tròn năm giới mười điều thiên kia
Rũ sạch tham, sân, si làm trước
Cõi trần biết chång bền lâu
Vòng quanh năm ngã khác nào xe quay
Nên kíp phải ra tay thu xếp
Lánh cõi trần cách biết ngay đi
Ngày đêm khuya sớm tu trì
Tụng kinh giữ giới làm bè vượt qua
Trời đất hoại nữa là thân giả
Có chi mà tranh ngã tranh nhân
Như Lai lại bảo Át Nan
Người đời mắt thịt còn bàn nói chi
Ðối tội phúc không hề biết lý
Nay ta đem mắt trí tụê xem
Vô lượng kiếp đến đường kim
Rõ ràng tội phúc như in rành rành
Sự báo ứng phân minh sau trước
Tựa minh châu trong suốt cầm tay
Rõ ràng chẳng thiếu mảy may
Như gương soi vật bóng đày cả trong
Át Nan lại thong dong quỳ lạy
Bạch Phật Kinh này lấy tên chi
Phật ràng nếu đặt tên thì
Tội Phúc Báo Ứng Quanh Ði Năm Ðường
Nếu ai tuyên dương phúng tung
Công đức này thực đúng vô biên
Ðược hầu nghìn Phật Kiếp Hiền
Cúng đàng phụng sư ngày dêm chuyên cần
Giới, Ðịnh, Tụê, muôn phần trọn vẹn
Chốn tam đồ bát nan đều không
Kinh này khi Phật nói xong
Tất cả đại chúng đều cùng mừng vui
Lòng ai nấy chẳng lùi chẳng chuyển
Ðạo Bồ Ðề chứng hiện tại ngay
Mừng nào lại qua mừng này
Làm lễ nhiễu Phật xong quay ra về.
Hết hạn đó sinh ra loài vật
Giống mặt người coi rất sợ kinh
Khi làm người lại hóa thành
Ngu si đần độn người khinh tựa bèo
Vợ chồng cũng chẳng yêu chẳng kính
Trong nhà thường đánh đấm lẫn nhau
Sinh ra ly dị thảm sầu
Sau làm chim ngói vùi đầu dâm ô
Kẻ tham sức người cho mình đỡ
Sau sinh làm voi ngựa đền công
Như Lai lại dặn thủy chung
Làm quan bóc lột ăn không của người
Dân vô tội đem roi đánh đập
Trói đem đi giam chấp khảo tra
Hơi điều gì ý chẳng vừa
Gông cùm treo kẹp lòng đà nhơn nhơn
Người bị khổ kêu van hết chỗ
Sau chết vào ngục khổ khôn cùng
Chịu muôn ức kiếp khi xong
Ra làm trâu kéo mùi thông dây giòng
Kéo xe gỗ long đong vất vả
Roi gậy thường đền trả nợ xưa
Như lai lại bão hiện giờ
Bao người làm phúc chớ còn ngại chi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

aaaa

các bài Phật Pháp